Singapore là một thành phố đảo. Một Chính phủ được lựa chọn không chỉ giữ cho khu vực được xanh sạch đẹp, khi người Anh còn ở đó, họ đã mặc kế nhiều khu vực, tới đâu cũng là khu ổ chuột, xóm Malaysia, không có cống thoát nước, không có cống ngầm, không có nhà vệ sinh, trên mặt đất toàn rãnh nước thường bị ngập nước.
Lý Quang Diệu nói: “ Nếu khi đó chúng tôi không xây dựng một xã hội xanh sạch khắp toàn đảo thì tôi tin rằng, chúng ta sẽ xuất hiện hại cực phân hóa; tầng lớp thượng lưu, trung lưu trên và trung lưu được hưởng môi trường sạch đẹp; tầng lớp thượng lưu dưới và giai cấp công nhân sẽ có môi trường sống rất kèm. Xã họi như vậy không phát triển giàu mạnh. Hơn nữa khi đó chúng tôi đang thực hiện nghĩa vụ quân sự, không có gia đình nào muốn cho con trai mình chết vì những người ở nhà tây hoặc nhà cao tầng, vì vậy việc giữ cho cả đảo được xanh sạch và mọi người có nhà ở là việc rất quan trọng. Đây là một nguyên tắc cơ bản trong tất cả các chính sách của tôi, đồng thời thật sự có hiệu quả.Trong danh sách công việc của tôi, ngoài tài cính và quốc phòng, nguyên twacs này có quyền ưu tiên rất lớn. Nó mang lại cảm giác bình đẳng trong xã hội, nếu cung cấp cho tất cả người dân Singapore một đất nước xanh sạch đẹp thì sẽ không thể có được cảm giác bình đẳng này. Ngày nay cho dù chung cư của bạn có một, hai, ba hay bốn hay năm phòng, ở chung cư hay nhà riêng thì môi trường đều sạch sẽ. Nhà ở của các bạn có thể lớn nhỏ khác nhau nhưng không gian chung sạch sẽ mà mọi người được hưởng thì đều giống nhau”
Và đến giờ Singapore được đánh giá là thành phố an toàn, xinh đẹp và sạch sẽ nhất thế giới. Điều này là kết quả của nhiều chính sách đô thị nghiêm khắc, và cũng vì vậy mà Singapore có một danh hiệu khác là “thành phố tiền phạt”. Đi đâu đâu trên đất nước này mọi người đều có thể nhìn thấy màu xanh của cây lá, từ công viên, đường phố, bệnh viện, trường học, đến các tòa nhà cao tầng, công sở, chỗ nào có thể tận dụng được là chỗ đó sẽ thấy màu xanh của cỏ cây.
Mọi người đến đất nước này đều có chung một nhận xét rằng đây là một thành phố xinh đẹp, nhiều dịch vụ, cái gì cũng có thể tìm được trừ rác. Có thể nói Singapore sạch từ nhà ra phố, không một hạt bụi, không một cái lá rụng dù cho nơi nơi đều có cây xanh.
Singapore nổi tiếng là đã cấm ăn kẹo cao su ở đảo quốc này. Luật cấm xả rác được dùng để phạt tiền bất kỳ ai xả rác không đúng chỗ và cảnh sát thậm chí còn tiến hành kiểm tra bất ngờ để đảm bảo bồn cầu đã được xả nước (đúng vậy, cũng có luật phạt cho việc này). Kết quả là nơi đây có những con đường mua sắm sạch lấp lánh, cùng nhiều công viên được bảo trì và cắt tỉa cẩn thận nhờ công sức của đội ngũ những người lao công tận tâm ở thành phố này. Và Quy mô nền kinh tế tính theo GDP danh nghĩa của Singapore lớn thứ 39 trên thế giới với dân số chỉ khoảng hơn 5 triệu người.
Dõ ràng quan điểm của Lý Quang Diệu đúng trong việc xây dựng nền kinh tế mạnh dựa trên nhiều yếu tố khác nhau trong đó một đất nước xanh sạch đẹp là một yếu tố vô cùng quan trọng.
Thật ngưỡng mộ. Chỉ hai từ “xuất sắc”.
Tài liệu: Lý Quang Diệu - Kỷ luật thép của Singapore
HENRY HÙNG
Đăng nhận xét